Thể loại: Đam mỹ, 1×1, pink.
Đến lần đọc lại thứ hai thì tôi mới nhận ra “Ngã hòa tha” có nghĩa là “Người ấy và tôi”, thấy nó càng hường hơn gấp bội :v.
Phong cách là lạ, thú vị. Văn phong ổn, edit mượt. Đáng đọc, đáng đọc!
Truyện ngắn lắm, 15 chương ngắn, kể về hai người từ bé đã lớn lên bên nhau, lại được phụ huynh hai bên vun vén. Nụ hôn đầu của tiểu công là khi ổng 7 tuổi, tiểu thụ 5 tuổi, chỉ là con nít đùa nhau mà bị mẹ tiểu thụ bắt gặp. Năm tiểu công 10 tuổi, tiểu thụ thấy áo người ta đẹp thì đòi mặc, cuối cùng thì bị mẹ bắt gặp cảnh tiểu công cởi áo trước mặt bạn thụ. Đại khái là mọi chuyện vẫn rất trong sáng, vào mắt của hai bên gia đình lại biến thành thể loại ngàn chấm…
Phương Duyệt Từ làm bảo tiêu cho Tư Đồ Thiên Mạch, lúc nào cũng cung phụng cụng cưng vì sợ cha mẹ hai bên uýnh chết. Lúc đọc truyện này tôi còn thấy hơi lạnh người, đòe mòe cái tên công này thích ngược à, còn tiểu thụ kia, ngạo kiều vừa thôi, tsundere vừa thôi chứ. Cơ mà vẫn phải công nhận hai người này ở cạnh nhau đáng yêu vãi. Nếu như Phương Duyệt Từ mở miệng ra thì “cục cưng”, “vợ”, “thê tử”,… thì Tư Đồ Thiên Mạch hơi tí là dọa chết ổng, hơn nữa lúc nào cũng bắt nạt người ta được. Chẳng biết sao nhưng trong đầu tôi chỉ có một câu “Dùng chồng như phá”.
Nếu như theo lời của Phương Duyệt Từ, mối quan hệ giữa hai người từ bé đã vậy, vẫn chỉ đùa vui với nhau mà hai bên gia đình còn coi như thật, lại còn giục mau kết hôn. Thật ra không phải vậy, người nào cũng giữ vị trí trong tim cho người kia rồi, làm sao từ bỏ được ^^.
Tóm lại là một câu chuyện đáng yêu lắm lắm.
Một vài đoạn để thể hiện cái quan hệ rất hường này:
“Anh và tổng tài có quan hệ gì?”
“Hồi bé ngủ chung giường, lớn lên là anh em, còn là hàng xóm đối diện nhau, hiện tại thì ở chung nhà?”
…..
Khi tiểu công nhìn thấy hộp cơm trắng không có thức ăn mặn:
“Vợ ơi sao lại thế này?”…
Tôi chỉ còn biết nước mắt lưng tròng, hai mắt rưng rưng nhìn Tư Đồ Thiên Mạch mà giơ cái hộp cơm của mình lên xin xỏ: “Vợ ơi, bố thí anh đi…”
…..
Khi tiểu công bất mãn hỏi mình không xứng với tiểu thụ sao. Bạn thụ đã trả lời rất máu:
“Anh nếu không xứng, thì trên thế giới này chẳng còn ai xứng với tôi nữa.” :v
…..
Lời kết: Hihi, truyện đáng yêu trời đất ơi!